HOÀNG VĂN AN
Trú quán: P.Chi Lăng, TP.Lạng Sơn
Điện thoại: 02157208959
Tiến sĩ Ngữ văn
Nguyên: Chủ nhiệm Khoa ĐH Sư phạm Việt Bắc;
Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Lạng Sơn;
UV Đoàn Chủ tịch Liên hiệp VHNT
Giải thưởng:
Giải B, VHNT Hoàng Văn Thụ (3 lần);
Giải C, VHNT các dân tộc thiểu số VN (3 lần);
Giải Nhất, Thơ viết về đề tài biên phòng (1997-1998)
Tặng thưởng:
Nhiều huy chương, kỷ niệm chương, bằng khen
Huy hiệu 40 năm tuổi Đảng
Đã xuất bản:
5 tập sách tiểu luận phê bình, thơ
Trên 60 cuốn sách in chung
Thăm Quảng trường Đỏ
Ơn Người, con đã đến đây
Xa xôi vạn dặm, trời mây tuyết dầy
Trông như hình Bác còn đây
Viếng Lê-nin, dáng cao gầy năm xưa
Là Người đã thỏa ước mơ
Tìm ra đường sáng, bây giờ đẹp thêm!
Bao nhiêu dấu tích còn nguyên
Bước chân vững chãi, làm nên diệu kỳ
Lăng Lê-nin tựa Krem-li
Trán cao trí tuệ, Người đi mở đường
Ngọn cờ cách mạng nêu gương
Sáng con đường Bác, đêm trường vượt qua
Ba mươi năm, Bác bôn ba
Tìm ra chân lý, sắc hòa niềm tin
Giờ thăm, đăm đắm con nhìn
Lê-nin đang nghỉ, tình in đường dài
Phương Đông đã tỏa nắng mai
Cách mạng tháng tám - hẹn ai Bác về
Hôm nay càng nhớ câu thề:
“Đấu tranh… trận cuối…!” sáng quê ngời ngời
Quảng trường Đỏ... vẫn hồng tươi!
Con đường hẹn nhau(Nhớ con đường đi học và con đường chúng ta đi)
Lối anh đi gà vẫn gáy bên nương
Cái tên Đèo Gà quyện niềm thương nỗi nhớ
Túi đầy trám đen, thời tung tăng nhịp thở
Nắng trưa hè, anh gọi gió dưới vòm xanh
Cắn quả hồi non đỡ khát
Có em, anh!
Ngày ấy qua đi
Hương tình để lại
Ngước nhìn lên cành trám - trái rung rinh
Những cách sao hồi đượm bình minh xứ sở
Đi mọi nẻo đường ngời sắc nắng quê hương
Đi trọn tứ thơ, trang sử vượt đêm trường!
Anh vẫn đi lối hương hồi theo mãi
Tiếng gà rừng còn vương mái tóc em
Nắng buổi trưa có khi nào trống trải
Lúc soi chúng mình tròn bóng núi cheo leo
Nhớ mãi ngày qua mát rượi gió đèo...
Nhớ một thời đo đường dài hành quân theo dốc đứng
Lại nhớ hai đứa mình đo chiều cao bằng bóng dưới lưng đèo
Đường anh đi, xôi trám toả hương theo
Da diết bao nhiêu con đường hẹn nhau thủa ấy
gió reo....!
Hồn cây - Hồn đá - Hồn người
Trời còn xanh - đất còn xanh
Anh đã hiểu ngọn ngành - những gì thiêng liêng nhất
Mất biên giới - mất tổ tiên sẽ phải làm người hành khất
Như nông dân mất đất, mất trâu cày
Đã ngàn vạn năm thớ đá có vân tay
Bao thế hệ vịn đá đi trong cõi nhớ
Để đến nay đá vẫn còn hơi thở
Đá thương người cho rễ bám sâu xa
Trong bước anh đi như đá hoá bài ca!
Trời còn phải xanh - đất còn phải xanh
Anh đã hiểu ngọn ngành những gì thiêng liêng nhất
Anh giữ cho đôi quê coi biên giới là nhà
Xung quanh anh, tất cả - thiết tha...
Hơi thở cây sinh ra, rễ cây còn nguyên đấy
Màu xanh người giữ lấy hơn giữ ngọc, giữ vàng
Cánh đồng và nương rẫy, sông cứ chảy ngân vang...
Anh truyền cho trẻ thơ - như già làng truyền tiếng
Tình cảm và ngàn đêm mong những ngày trời sáng
Ngày ngày anh nhắn bạn
Nhớ biên giới, em nghe…
Như dân làng giữ lửa, giữ ngõ xóm đi, về.
Anh giữ cây, giữ cả sắc chàm xanh
Giữ hồn đá
Biết thương đời mồ hôi thấm đá
Giữ tiếng chim giữ cả tiếng bi bô con trẻ
Cuộc đời vui bởi trời đất có hồn người!
Anh yêu đời - sống cùng biên giới
Anh vẫn đi - vẫn nhớ cơn gió thổi
Cho cây lúa chín đồng
Cho sông về với biển
Cho chim hót với rừng
Cho con người cập bến xuân sang!
Bức tranh biển Vũng Tàu
Tối qua ai thức vẽ
Sớm nay tranh xong rồi...
Biển mây bao lớp lớp
Như thạch nhũ hồng tươi!
Biển lăn tăn khoe sắc
Xanh tím thấu chân trời
Phía đông mặt trời thức
Đội biển trôi... dần trôi...
Phía Tây trăng tròn sớm
Lơ lửng phía lưng trời
Khách đùa vui giỡn sóng
Nhẹ nhõm tâm hồn tôi!
Hải đăng lia khắp chốn
Mây vờn giữa trùng khơi
Biển trở thành lăng kính
Cho cầu vồng lên ngôi.
Đường xuân
Đường xuân - Bác đã tìm ra
Hoa xuân gìn giữ, nước nhà dạo xuân
Hoa vào Tết, Tết vào dân
Con đường giàu có - Sắc gần biếc xa
Đường xuân đi tới mọi nhà
Quả xuân cành trĩu, lời ca nặng tình
Đã qua đêm lạnh mưu sinh
Sau ngày thắng giặc, bình minh tràn về!
Đã qua đói rét tái tê
Làm giàu đã quyết, hẹn thề đã soi
Công nghiệp hoá giữa biển đời
Năm hai mươi hẹn sắc ngời soi chung
Nhớ ngày xưa - Tết lạnh lùng
Thấm thía sao:
Tết ung dung bây giờ!
Đường xuân
Đường lớn
Đường thơ
Con đường hạnh phúc
Bác mơ
đã thành!