Monday, April 15, 2013
MẠCH QUANG BÁCH - Không đề; Thăm lại Đền Cờn; Có một nhà văn; Đọc “Người đi gió bụi”; Đất; Giá như…; Vào A-Lưới tìm em;
MẠCH QUANG BÁCH
Quê quán: Mê Linh, Hà Nội
Trú quán: Đông Anh, Hà Nội
Điện thoại: 0438838445
Nguyên: Chuyên viên tài chính Cục Quản lý LĐ nước ngoài (Bộ LĐTB&XH)
Có thơ đăng tải trong nhiều tuyển tập, báo chí
Không đề
Ngày xưa điếu thuốc bẻ đôi
Chè ngon nửa ấm gọi mời nhau sang
Bây giờ bạn đã thành quan
Áo dài xúng xính khô làn mưa sa
Gặp nhau sao chẳng mặn mà
Nụ cười thường trực ỡm à xã giao
Chức quyền ở tít trên cao
Lại quên áo ngắn thuở nào hàn vi.
Thăm lại Đền Cờn
Thăm lại Đền Cờn dấu tích xưa
Khói sương chiếu địa, tiếng reo hò
Ba quân trống giục lay đền cổ
Đất mẹ Quỳnh Phương mấy triều vua.
Nghìn tuổi Đền Cờn dãi nắng mưa
Nét son còn thắm mãi không mờ
Bâng khuâng chân bước xanh hồn đá
Thắp nén tâm hương vái người xưa.
Có một nhà văn
Tôi chưa đến ngõ Văn Chương
Mà sao thấm cảnh đời thường của anh
Trải qua hai cuộc chiến tranh
Vết thương tấy buốt vẫn xanh lá trời.
Đói nghèo, bệnh tật… anh ơi
Cứ đeo đẳng mãi kiếp người, đời văn
Lầu hai nửa sách, nửa nằm
Mắt soi muôn nẻo, lòng đăm đắm cùng.
Đất nghèo nuôi chí anh hùng
Sóng cường như nước Sông Bùng đầy vơi
Vết thương đau nhức trong đời
Vẫn âm ỉ cháy đỏ ngời tháng năm.
Tôi người “ngoại đạo” xa xăm
Mừng vui có một nhà văn anh hùng.
Đọc “Người đi gió bụi”
Người đi gió bụi giang hồ
Bước chân gai góc,
câu thơ nửa chừng…
Thơ tình thương nhớ người dưng
Còn thơ tự giễu thương mình xót xa
Câu nào dâng mẹ kính cha
Câu nào của chị nơi xa cuối trời
Giọt thơ khóc bạn qua đời
Rót đau thương ấy sang tôi đau lòng
Chợ thơ bèo bọt bán rong
Chợ đời thật giả, đục trong khóc cười
Đọc thơ Lâm Cẩn chắt lời
Câu thơ anh viết cả đời chưa xong.
Đất
Muôn thuở đất của ông cha
Khai thiên từ buổi hồng hoa loài người
Bàn tay rớm máu, mồ hôi
Núi cao thì đội, sỏi đồi nắng bưng
Quai đê, mở biển đã từng
Kim Sơn, Tiền Hải một vùng đất xanh.
Đất muôn thuở, đất cha anh
Gom bao hồn vía mong manh tụ vào
Cũng đong nước mắt, máu đào
Cũng sôi ruộng mật, cũng trào bờ vui
Bao giờ đất cũng thế thôi
Đất là vinh nhục nổi trôi thế thời.
Giá như…
Giá như ngày ấy bên nhau
Chúng mình đừng nói
những câu nửa chừng
Giá như đừng có… ngập ngừng
Tiêu tương mấy khúc
nghìn trùng xa xăm
Cơ duyên lỡ bước trăm năm
Nghìn câu hò hẹn cầm bằng đánh rơi
Giá như đừng nói… nửa vời
Thì đâu ngơ ngẩn đánh rơi mất vàng
Bến sông… đò đã sang ngang
Mênh mông gió thổi…
lỡ làng duyên xưa.
Vào A-Lưới tìm em
Anh trở lại chiến trường xưa
Nơi em ngã xuống
Máu đỏ đất này
Trời A-Lưới mù mây
Phủ kín
Rừng cây
Khe suối
Đường hút sâu
Anh tới
Mải miết tìm… Vô vọng nơi em!
Đến nghĩa trang
Hàng hàng mộ chí
Đều như nhau trắng toát một màu
Cỏ dưới chân - Nhức nhối nỗi đau
Ngàn bia mộ không tên, không tuổi
Ngàn nén hương cong cong dấu hỏi
Có ngôi nào bia mộ em tôi?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment