PHẠM THỊ TRIỀU AN
Quê quán: TP.Nha Trang - Khánh Hòa
Hiện công tác tại:
CTCP Điện
lực Khánh Hòa
Trung thu nhớ đảo Trường Sa
Đêm trung
thu biển dịu hiền kỳ lạ
Sóng êm đềm
vỗ nhẹ đảo khơi xa
Gió thì thầm
hát khúc nhạc tình ca
Gửi đến đảo
Trường Sa niềm thương nhớ.
Về đất liền
gió như còn nhắc nhở:
Mẹ hiền ơi
xin hãy cứ yên lòng,
Giữa trùng
khơi với bao nỗi ước mong
Các chiến
sĩ luôn vững vàng tay súng.
Dù biển lặng,
hay trong cơn sóng động,
Dù biển giận
hờn, hay biển yêu thương,
Dù nắng
hay mưa, các anh vẫn kiên cường
Vẫn vững
bước tuần tra trên đảo vắng.
Giữa mênh
mông, biển khơi nồng muối mặn
Đoàn quân
bước đều, súng trĩu nặng vai.
Từng giọt
mồ hôi nối tiếp trượt dài
Trên gò má
sạm đen vì nắng gió.
Thiếu nước
ngọt, nhớ những ngày giông tố
Hứng giọt
mưa như giọt sữa mẹ yêu
Giành cất
đi cho những sớm, những chiều
Để tắm mát
luống cải luôn xanh tốt.
Anh canh
giữ biển trời cho đất nước
Cho các em
vui dưới ánh trăng rằm.
Mẹ thương
anh dõi ánh mắt xa xăm
Gửi đảo nhỏ
ấm nồng tình đất mẹ.
Tình yêu năm tháng
Ngày ấy em
vừa tuổi hai mươi
Tóc dài
hai nhánh tết sóng đôi.
Yêu em anh
vẫn thì thầm nhắc
Giữ tóc
cho anh đến trọn đời.
“Hãy giữ
cho anh mái tóc dài”…
Mà nay tóc
đã điểm sương mai
Đâu còn
duyên dáng theo năm tháng
Để tóc mai
vờn bên má ai!
Hơn bốn
mươi năm sống bên nhau
Hạnh phúc,
vui buồn, cả khổ đau
Vất vả
gian truân cùng nếm trải
Thấm thoát
mà nay đã bạc đầu.
Năm tháng
đời người bao thay đổi
Đầu dù đã
bạc có sao đâu
Em vẫn bên
anh cùng sóng nước
Tình chẳng
phôi pha, vẫn đậm màu.
Đà Lạt và Tình yêu
Ai đã mang
sợi nắng vàng ấm áp
Lên đồi
cao bát ngát tán thông xanh
Giọt nắng
nào rơi đọng đáy mắt anh
Mà ánh mắt
long lanh trìu mến thế…
Anh có
nghe tiếng gió ngàn đang kể
Những chuyện
tình của thung lũng Tình Yêu
Anh có
nghe tiếng suối chảy, thông reo
Khúc nhạc
yêu của rừng xanh muôn thuở?
Anh thấy
không, trăng chiếu hồ Than Thở
Sáng long
lanh như những hạt châu sa.
Gió thì thầm
ru khe khẽ bài ca
Tình mãi
mãi đẹp theo cùng năm tháng.
Những du
thuyền trôi trong vừng sáng
Chở lứa
đôi vui dưới ánh trăng rằm.
Tiếng cười
đùa xen tiếng hát xa xăm
Đâu còn nữa
chuyện tình buồn thuở trước.
Nước mắt
rơi đọng thành hồ nước
Gió thì thầm
thành bao tiếng thở than
Hồ nước
trong xanh trôi nhẹ giữa mây ngàn
Nay là cõi
thiên thai của tình yêu đôi lứa.
Tiếng sáo đêm
Đêm dần
buông sao hôm vừa lấp ló
Trời xanh
thẳm ánh trăng vàng mờ tỏ
Nghe trong
đêm tiếng sáo giữa tầng không,
Sáo buông
êm nhè nhẹ giữa mênh mông.
Gió hãy nhẹ,
cây thôi đừng lay động
Để sáo
ngân dài tiếng gọi bay xa.
Âm thanh
trong hòa quyện giữa bao la
Như thúc
giục, như thiết tha chờ đợi.
Sáo ru êm
như nhả từng tơ sợi
Bỗng trầm
buồn mang bao nỗi nhớ mong
Hạt sương
đêm cũng lóng lánh xanh trong
Rơi nhè nhẹ
theo tiếng lòng vời vợi.
Sáo ngân
dài theo gió ngàn như gợi
Mối tình
si và cả nỗi đam mê.
Thu sắp
qua, đông lạnh sẽ tràn về
Sáo thúc
giục người ơi mau trở lại.
Trong đêm
thanh sáo còn rung ngân mãi
Nỗi đợi chờ
khao khát một tình yêu.
No comments:
Post a Comment