NGUYỄN ĐÌNH ÁNH
Ang-ko
Vương triều
nào bị suy vong
Để Ang-ko
ngủ lịm lòng rừng sâu
Tượng đầu
rắn cuộn lo âu
Phù điêu mặt
quỷ nát nhàu lầm than
Ngoảnh mặt
chờ đón chiều tàn
"Trần
gian"-"Địa ngục"-"Thiên đàng" lãng quên.
Hôm nay rạng
rỡ trời Xiêm
Ang-ko lừng
lững trang nghiêm đón mời
Tạc ngọn
tháp vào đỉnh trời
Sử thi Ấn
Độ rạng ngời Bay-on
Nét Khơ-me
cổ chẳng mòn
Thần
Apsara múa mềm dòng thời gian
Rừng Xiêm
Riệp rực hoa lan
Mềm đi một
thủa điêu tàn, bi thương
Mềm đi một
thủa chiến trường
Thốt Nốt
in bóng mát tường Ang-ko.
Bến
tương tư
Giá như thủa
ấy... giá như...
Thuyền ai
cập bến tương tư bên này
Cho men
say thoả sức say
Bến tương
tư thoả vòng tay đón thuyền
Tình duyên
trọn vẹn tình duyên
Bên thuyền
có bến, bến thuyền tao khang
Nhưng thuyền
đã rẽ sang ngang
Bến tương
tư phải bẽ bàng cô liêu
Trăng liêu
xiêu, gió liêu xiêu
Thuyền ơi
giờ vẫn phiêu diêu chốn nào?.
Chiêm bao
Gặp em
trong giấc chiêm bao
Nụ cười đằm
thắm thì thào giấc say
Dáng em
nghiêng ngả trời mây
Tóc xanh
phủ kín vai gầy gió sương
Thoảng mùi
bồ kết tỏa hương
Cuộn bay
theo ánh mắt lườm trách yêu
Em nhìn xa
thẳm đăm chiêu
Nói chưa đến
nửa những điều ước mong
Nét duyên
chẳng thể đếm đong
Trong
hoang sơ sưởi ấm lòng nao nao
Em đi về
phía đỉnh cao
Tôi đi về
phía ngọt ngào có em.
Chơi vơi
Tối nay
chiếc cổng chơi vơi
Giàn hoa
giấy chẳng vẫy mời như xưa
Cánh nan
khép hết đong đưa
Tường rêu
trầm mặc dư thừa sương sa.
Cổng xưa
che ướt cho ta
Có con đom
đóm bay ra đón chào
Cổng xưa
thon thót ngọt ngào
Thuở xưa
ơi có lẽ nào chia xa.
Chìm trong
đêm tối bao la
Cánh nan sừng
sững vươn ra chắn đường
Chơi vơi
mòn mỏi gió sương
Con đom
đóm cũ vấn vương lập lòe.
Nét quê
Sông sâu
ngăn thuở thiếu niên
Cây cầu mới
đã nối liền sang nhau
Bãi bồi cắt
cỏ chăn trâu
Bây giờ sừng
sững đường tầu thẳng băng
Nơi xưa đánh đáo đánh khăng
Giờ nhà san sát thành hàng thành lô
Nơi ngồi câu diếc câu rô
Bây giờ
bóng liễu in hồ công viên
Bạn đánh
bi thuở thiếu niên
Bây giờ bận
rộn triền miên tối ngày
Quê nghèo
nay đã đổi thay
Nét quê
thuở ấy giờ đây đâu rồi?
Mưa
xuân
Mưa xuân
trắng mọng tháng hai
Hạt mưa lất
phất đan dài trời xuân
Hoa đào đỏ
rực góc sân
Mùa xuân
như cũng tần ngần trước mưa.
Tháng ba
“Tháng giêng rét đài, tháng hai rét lộc,
tháng ba rét nàng Bân”
Tháng ba
chở rét nàng Bân
Chia tay sợi
nắng mùa xuân về trời
Áo dài yếm
thắm gọi mời
Hội hè
đình đám rộn lời đón đưa.
Áo nào đan
thuở ngày xưa
Thời gian
dài rộng vẫn vừa tháng ba
Lời nào vẫn
cứ thiết tha
Rét thêm,
thêm đến… đậm đà nỗi mong
Tháng ba
chở rét qua sông
Mùa xuân
níu áo mùa đông vào hè.
No comments:
Post a Comment