Sunday, April 14, 2013

NGUYỄN TRUNG AN - Chia tay bên Hồ Gươm; Cùng anh, lùi quá khứ; Tìm ; Chùm thơ vô đề; Nhớ bạn;


NGUYỄN TRUNG AN
Nơi sinh: Sơn Tịnh, Quảng Ngãi
Nơi ở: TP.Đà Lạt, Lâm Đồng
Nguyên:
Trung tá QĐNDVN
GĐ Trung tâm Giáo dục-Chính trị tỉnh Lâm Đồng
PCT Thường trực Hội VHNT tỉnh Lâm Đồng
TBT Tạp chí LangBian
Tặng thưởng: nhiều huân chương, huy chương, kỷ niệm chương, huy hiệu, bằng khen, giấy khen
In chung trong nhiều tuyển tập sách, báo, tạp chí



Chia tay bên Hồ Gươm

Anh về tạm biệt Thủ đô
Để cùng em thức bên hồ đêm nay.
Bồng bềnh như tỉnh, như say
Giữa lòng anh, lẫn đắng cay, ngọt lành!

Mơ hồ một ánh sao xanh
Như đang chạm phải tim anh đó mà!
Giọt thương nhớ, chợt gần xa
Nhìn con cá nhảy đều là tri âm
Cha anh được khấn rùa thần:
“Lưỡi gươm huyền thoại anh cầm được ư?”
Cùng em hò hẹn bên hồ
Lại nghe “Đại cáo bình Ngô” vọng về
Trong tim anh, sẵn lời thề
Bác ơi, lời Bác “Hãy vì miền Nam…”
Máu thiêng thơm, của ngàn năm
Tụ trong lời Bác ngân vang rạng ngời.

Ngày chia tay sắp đến rồi
Một đêm huyền thoại được ngồi bên em.
Mai ngày sum họp hai miền
Bên hồ anh lại cùng em tự tình.



Cùng anh, lùi quá khứ
(Qúy mến tặng các tác giả viết về “Những người mẹ anh hùng, các anh hùng liệt sĩ”)

Tôi là người lính cũ
Trên chiến trường B ba
Xem từng trang bạn viết
Không ngăn nổi lệ nhòa!

Cùng anh, lùi quá khứ
Ta càng rõ ta hơn
Bao nỗi niềm trăn trở
Cao vời vợi tâm hồn.

Bao cuộc đời chiến binh
Nay đã thành cát, bụi
Bao mẹ, chị … “đồng trinh”
Cứ đêm ngày mãi gọi!

Ai vội quên quá khứ
Ngập chìm trong gấm nhung?
Bao “trận đồ … đen đỏ”
Trước bao nhiêu nỗi buồn!

Cùng anh, lùi quá khứ
Dù ai bảo điên, rồ (!)
Mê trang văn… hoài cổ
Trước cuộc sống xô bồ!

Dù sau ngày thắng Mỹ,
Vòng nguyệt quế muôn nhà
Nhưng, mai nghìn thế kỷ
Phải hiểu - giá - ngày - qua!

Ai xem văn bạn viết,
Hững hờ gió thoảng qua?
Ai lòng đau quặn thắt,
Ta phân rõ: chính, tà!



Tìm

Tôi đào trong lòng đất
Tìm quặng: sắt, than, vàng.
Lọc huyết quản, tim, gan
Tìm ra Chân - Thiện – Mỹ
Được mấy người tri kỷ
Tôi tìm cả một đời.
Bao cô gái tuyệt vời
Tìm ra em làm vợ.
Đọc nghìn trang kim, cổ
Tìm ra nghĩa Tử - Sinh.
Giọt nước mắt để dành
Tìm người đầy số phận.

Tôi tìm bọn “nội phản”
Phóng đòn bút “thơ châm”
Tôi tìm bậc hiền nhân
Viết bài thơ ca ngợi.
Tôi tìm trong “đổi mới”
Cái “cũ” vẫn hoành hành
Tôi tìm lại… chính mình
Vẫn là anh bộ đội!



Chùm thơ vô đề

1.
Tưởng nhớ hương hồn cụ Đồ Chiều

Trước trang giấy trắng, lặng thinh!
(Trang giấy trắng, vẫn trắng tinh đêm dài…)
Ngẩn ngơ… sao ngẩn ngơ hoài?
Sao hư vô… lại đêm dài hư vô?
Lẽ nào bất lực hỡi thơ?
Chợt: sáng, tối, chợt: ảo, mờ… gần xa
Thì ra, bừng tỉnh… thì ra:
Bóng người?
-Không!
Đấy, bóng ma hiện hình !
Trước trang giấy trắng, lặng thinh!

2.
Chiến tranh nay đã qua rồi
Quái thai vẫn cứ ra đời… quặn đau!
Tôi cầu hiện tại, mai sau:
Đừng sinh cái giống mông cao hơn đầu.

3.
Hoa thường hay héo, em ơi
Cỏ thường tươi tốt bời bời đó em!
Thói đời: bèo, bọt nổi lên,
Bạc, vàng, đá quý lại chìm đáy sâu.
Tôi cầu hiện tại, mai sau:
Có máy đo được nông sâu: Chất - Người?

4.
Chữ Tâm thiêng lắm, người ơi!
Người ơi, sao nỡ phí hoài chữ Tâm
Người toan đem gậy phàm trần
Suối trong khuấy đục… Mạch ngầm trinh nguyên…



Nhớ bạn
(Tưởng nhớ liệt sĩ Vương Đình Cung, con trai duy nhất của Lê Qúy Quỳnh-Nguyên Bí thư Tỉnh ủy Hải Hưng (cũ), Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp)

Mình viết vẫn thơ nhớ Cung đây
Niềm đau đang nhói giữa tim này
Gạt thầm nước mắt rơi trang giấy
Thương bạn đang nằm dưới bóng cây.

Làm sao nguôi được nhớ, Cung ơi!
Giấc ngủ chung màn vẫn ấm hơi
Bàn ghép cây rừng ta cùng viết
Hành quân chung dưới ánh sao trời.

Nhớ những hôm nào bên suối sâu
Hai thằng đi kiếm lá tai trâu
Lui hui nấu bát canh cua đá
Ngọt tựa canh tôm nấu với bầu.

Nhớ sao cơn rốt rét rung giường
Thắp đuốc lần mò cá dưới mương
Cung nấu cho mình lưng bát cháo
Sâu nặng tình thương lính chiến trường.

Chiếc thước xinh xinh, thớ gỗ vàng
Chữ tươi màu đỏ: “Tặng Song An”
Quyển điện bây giờ mình thay trực
Chữ bạn còn đây trang nối trang.

Ôi ngọt làm sao trái vải rừng
Mình đi công tác nhớ Cung luôn
Mang về, Cung nói: (sao vui thế!)
-“Thống nhất trả anh gánh nhãn lồng!”

Thương sao những buổi đọc thư nhà
Thư bạn cũng là thư của ta.
Mơ đến một ngày không xa lắm
Hưng Yên quê bạn sẽ cùng ra!

Cặp mắt vui tươi má ửng hồng
Hình cô gái ấy bạn lồng gương
Người lính em chờ không về nữa
Vĩnh viễn Trường Sơn ôm ấp Cung!...
(Trích trường ca “Nhớ Cung”)


No comments:

Post a Comment