Sunday, April 14, 2013

TRẦN ĐỨC ÁNH - Đừng quên; Thơ vườn; Cô gái làng Giầu; Giá như; Thương về Trường Sa;


TRẦN ĐỨC ÁNH
Nơi sinh:TP.Nam Định, tỉnh Nam Định
Nơi ở:TX.Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh
Nguyên: Trung tá, Phó Chánh VP Công ty Thanh Xuân
(Tổng Cục hậu cần-Bộ Công an)



Đừng quên

Đã là biển cả mênh mông
Đừng quên từ những nhánh sông trên ngàn
Làm mây bay khắp thế gian
Đừng quên có gió đưa mình mây ơi
Làm cây xanh tốt trên đời
Đừng quên có đất đã nuôi tháng ngày
Làm người được sống hôm nay
Đừng quên lịch sử bao ngày làm nên…



Thơ vườn

Thơ là thơ thẩn thế thôi
Dăm ba câu để cho đời vui hơn
Phải đâu vì áo, vì cơm
Cũng không vì để tiếng thơm cho đời
Yêu thơ chắp bút nên lời
Cho cây xanh lá cho đời thêm tươi
Mặc cho tuổi bảy, tám mươi
Vườn thơ vẫn rộn tiếng cười… cùng xuân.



Cô gái làng Giầu

Em là cô gái làng Giầu
Hát câu Quan họ bắc cầu giao duyên
Dáng em sao thật dịu hiền
Mớ ba, mớ bảy như tiên giáng trần
Dập dìu lễ hội ngày xuân
Miệng cười tươi thắm trắng ngần cổ cao
Mắt huyền lóng lánh như sao
Vai mềm khoác nón quai thao… sân đình
Người xinh, cái dáng cũng xinh
Cái duyên càng thắm, cái tình càng say
Miếng trầu là miếng trầu cay
Chưa ăn đã thấy dạ này bâng khuâng
Khách thơ những ngẩn ngơ lòng
Hội xuân đã hết mà không muốn về
Hỡi em! Cô gái phố quê
Sao em nỡ bỏ bùa mê cho người?



Giá như

Em như sương giọt long lanh
Anh không dám đụng đến cành sợ rơi
Em là hương thoảng quanh tôi
Bâng khuâng nỗi nhớ, bồi hồi con tim.

Đắm say từ những cái nhìn
Yêu từ màu áo hoa sim, hoa cà
Lời yêu chưa dám nói ra
Để ai mong đợi, để ta bồi hồi.

Một chiều thu ấy em ơi
Hai ta cùng dạo bên bờ sông xanh
Chiều quê đẹp tựa bức tranh
Cánh buồm thấp thoáng, mong manh cánh buồm.

Đỏ lên trong ánh hoàng hôn
Càng hồng đôi má, càng ngời đôi môi
Ấm nồng hơi thở bên tôi
Lim dim đôi mắt, bờ môi đợi chờ…

Giật mình! Tôi thật dại khờ
Để cho tiếc nuối đến giờ chưa thôi.

Giá như tôi bớt ngu ngơ
Biết đâu hai đứa bây giờ có nhau.



Thương về Trường Sa

Đêm nghe gió thổi từng hồi
Nằm trong chăn ấm thương người nơi xa.

Thương anh lính đảo Trường Sa
Giữa nơi sóng gió, phong ba trập trùng
Quản chi nắng gió bão bùng
Xa quê hương đến ngàn trùng vẫn đi
Biết bao gian khổ, hiểm nguy
Tổ quốc cần đến xá gì tuổi xuân
Một lòng vì nước, vì dân
Chủ quyền biển đảo quyết tâm giữ gìn.

Chúc anh chân cứng, đá mềm
Vui cùng cánh én bay trên bầu trời
Giữa nơi biển đảo xa xôi
Đêm ngày canh giữ đất trời Việt Nam.

No comments:

Post a Comment