NGUYỄN THÁI AN
Nơi ở: Đống Đa, Hà Nội
Nguyên:
Cán bộ văn hóa quần chúng CĐ Liên đoàn Địa chất 9,
CĐ Nhà máy Dụng cụ I
Có bài viết, thơ, ảnh đăng trên đài, báo, tạp chí
Vãn cảnh chùa Hương
Người nối người đua chen nơi Bến Đục
Chờ xuống thuyền mong Phật độ Bến Trong
Qua Đền Trình thành tâm câu khấn nguyện
Đến Thiên Trù vãn cảnh Phật trú chân
Mây e ấp vấn nâu sòng đỉnh núi
Núi nghiêng mình hành lễ trước động thiêng
Nước gập ghềnh đẩy mái chèo nhân thế
Tôi ngỡ ngàng trong hư ảo sắc không
Sáng mờ ảo, chiều nắng vàng rực rỡ
Thuyền chở về cảm ngộ cửa từ bi
Sống trong đục nơi tâm mình trong đục
Bao ưu phiền dòng Yến rửa tinh khôi.
Vô đề
Ngẩn ngơ ngắm áng mây chiều
Mục đồng đón gió thả diều xa xa
Trời cao đất rộng bao la
Mây trôi về biển, còn ta với diều.
Bốn mùa
Tôi níu kéo chút bao la nhung nhớ
Đợi pháo hồng nở rộ đón thời gian
Khi trời đất giao hòa đêm trừ tịch
Tỏa ái ân thành mưa bụi giăng giăng
Cây già cỗi nhú trồi non run rẩy
Cỏ thẹn thùng xõa tóc đón xuân sang
Phượng đỏ lửa rang sóng ve bất tận
Tãi nắng hè xuống vòm lá xanh đen
Hỡi ve kia đừng buông lời rỉ rả
Để phượng buồn nhựa đọng cuống hoa
Sáng tươi đỏ, tím bầm theo chiều muộn
Cuộn nắng hè rụng xuống đón thu sang
… Kìa thu đến bát ngát màu vàng
Trời cao gió lộng thổi mênh mang
Bâng khuâng quá tiếng tơ lòng thiếu phụ
Ngân nối trầm… nhìn lá rụng xốn xang
Sao giống quá sắc thu nơi xứ lạ
Hút hồn tôi đã bao đận thu qua
Hạ đã tàn thu ơi đừng trễ nải
Gọi trăng về… gió trải thảm lá rơi
Mưa lắc rắc dưới mây đen đen trắng
Vợi nỗi buồn nhìn cây lá trốn đông
Đi góp nhặt mảnh nhân tình thế thái
Phủi bụi đời trang trọng giữa trang thơ.
No comments:
Post a Comment